Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Bạn đã kiếm được 1 triệu USD chưa?

Ngày càng nhiều chương trình Học làm giàu được tổ chức tại Việt Nam. Rất nhiều bạn trẻ tham gia với hi vọng sẽ trở thành giàu có. Nhiều người xem 1 triệu USD là mục tiêu chính của mình. Gần đây nhân bài viết "Làm thế nào để kiếm được 1 triệu USD trong 5 năm" tôi xin chia sẻ 2 câu chuyện có thật của 2 người bạn đã kiếm được 1 triệu USD trong vòng 5 năm và 5 triệu USD trong vòng 10 năm một cách chân chính. (Chân chính theo thuyết tương đối của Einstein bởi có người định nghĩa rằng "Kinh doanh là lợi dụng những khe hở...để có lợi nhuận")
Câu chuyện số 1:
Năm 1999, tôi kết thân với một anh bạn người Singapore, lúc đó anh đang bắt đầu chơi chứng khoán trên sàn chứng khoán của Singapore và NYSE. Trong một lần đi uống cafe tại quán Starbuck ở Raffles Place, anh chia sẻ mục tiêu của anh là sẽ kiếm được 1 triệu USD trong vòng 5 năm. Mọi người  lắng nghe một cách ngạc nhiên và nghĩ rằng anh ta nói đùa bởi ở một đất nước đầy cạnh tranh như Singapore, tìm một việc làm tốt đã khó, chưa kể phải trang trải cho cuộc sống đắt đỏ ở Singapore chứ chưa nói gì đến việc kiếm một triệu USD. Sau đó anh ta tìm được việc ở một công ty tư vấn chiến lược và tài chính hàng đầu Châu Âu. Với nỗ lực vừa đi làm, vừa chơi chứng khoán và tìm cơ hội đầu tư tại Trung Quốc, sau 3 năm anh đã kiếm được hơn 1 triệu USD, bắt đầu mua nhà, mua xe BMW 3i và cưới vợ. Sau 7 năm, năm 2006 tôi gặp lại anh tại Singapore anh lại đầu quân cho một công ty tư vấn chiến lược và tài chính khác, tham gia điều hành và đầu tư tại thị trường Trung Quốc, ngoài ra anh còn đầu tư bất động sản ở Singapore từ năm 2002. 2009, gặp lại anh sau 10 năm, khi trò chuyện anh cho biết anh đã có 2 con, đã đổi sang ở villa giá trị khoảng 3.5 triệu USD, mua xe BMW 5i và tài sản tổng cộng của anh khoảng chừng 6 triệu USD. Khi được hỏi về mục tiêu của anh sắp tới là gì anh đặt mục tiêu là 10 triệu USD trong vòng 3 năm. 2012 là đúng 3 năm theo mục tiêu của anh, tôi chưa hỏi anh đã đạt được mục tiêu này chưa tuy nhiên tôi biết hiện anh đã có 3 con. :) Trở thành triệu phú chân chính thật khó nhưng thực tế cho thấy anh bạn người Singapore của tôi đã làm được.
Câu chuyện số 2:
Năm 2000, tôi có một người bạn làm ở một công ty bảo hiểm nhân thọ, lúc đó anh chỉ là nhân viên huấn luyện kinh doanh bình thường. Anh bắt đầu được tham gia các chương trình đào tạo kỹ năng mềm và quản trị trong đó có kỹ năng Nhận Thức Trước Khi Thay Đổi. Chương trình đã thấm vào máu và da thịt của anh. Anh bắt đầu trở thành Freelance Trainer, Consultant, Investor, Business Onwer...anh nói làm tất cả những nghề gì trong lãnh vực Training, Sales và Marketing miễn pháp luật cho phép là được. Năm 2006, anh bắt đầu tham gia đầu tư chứng khoán, trúng chứng khoán anh lại mua đất và sau đó bán đi để tiếp tục kinh doanh trong lãnh vực thực phẩm, phân phối, tư vấn, đào tạo... Quan điểm đầu tư của anh là lướt sóng và không tham nhưng có lẽ thành công của anh cũng có một phần là ông trời phù hộ nên anh không bị ảnh hưởng nhiều bởi sự xuống dốc của chứng khoán và thị trường bất động sản. Anh đã mua xe Mercedes thể thao, đất đai và bất động sản của anh khoảng trên 10 cái, tham gia đầu tư vào công ty riêng và các công ty của đối tác, học viên. Từ một người bình thường (ordinary) sau 12 năm anh đã trở thành một người phi thường (extra ordinary). Tôi ngại hỏi anh về tài sản tuy nhiên theo bạn bè đồn  hiện anh có khoảng trên dưới 5 triệu USD. Anh là người Việt Nam, sống ở Việt Nam, học ở Việt Nam và làm giàu chân chính ở Việt Nam.
Hàng ngày báo chí không có lúc nào không đề cập đến "đại gia và chân dài"...đến nỗi nó trở thành mode của giới trẻ tại Việt Nam. 2 người bạn của tôi có được gọi là đại gia không bởi lẽ họ không cho mình là đại gia, bạn bè cũng không gọi họ là đại gia. Họ có chân dài không cũng không bởi tôi biết 2 người vợ của bạn tôi đều là những người chân ngắn hết lòng lo lắng cho chồng con.

Tôi chỉ là người chia sẻ 2 câu chuyện có thật, bạn hãy rút ra bài học kinh nghiệm riêng cho mình. Riêng tôi tự nhủ: Hãy là "đại gia và chân dài"thật của gia đình mình hơn là trở thành "đại gia và chân dài" ảo của xã hội.


Đây chính là người tạo ngẫu hứng để tôi chia sẻ 2 câu chuyện có thực trên đây.

Tôi tin rằng một doanh nhân trẻ, tìm ra một mô hình kinh doanh sáng tạo và dồn hết tâm trí nội lực của mình liên tục trong 5 năm, sẽ nhất định trở thành một triệu phú đô la. Quên chuyện ăn nhậu, quên chuyện thất tình trai gái, quên chuyện bạn bè bàn ra tán vào, quên chuyện sĩ diện…chỉ biết một mục đích duy nhất là công việc của mình, không bỏ cuộc hay thất vọng, không phân tán tài lực với những hoạt động ngoài luồng, không suy nghĩ xa xôi hay lầm lạc. Chỉ đơn giản có thế. Tôi sẵn sàng ký một khế ước với bạn: nếu bạn đã làm tất cả việc này thật nghiêm túc và không kiếm được 1 triệu đô la vào 2017, tôi sẽ tịnh khẩu và ngưng hết viết lách trong phần đời còn lại“, Thu Thủy trích lời của Alan Phan, tiến sỹ kinh tế.
Trên Facebook của mình, hoa hậu Việt Nam là Nguyễn Thu Thủy trả lời:
“Nhà cháu (tức Thu Thủy – PV) không phải tiến sĩ kinh tế nhưng cũng lăn lộn thương trường hơn 15 năm nay rồi, đã từng là một doanh nhân trẻ và sáng tạo (giờ nhà cháu vẫn trẻ) cũng dồn hết nội lực, cũng đã từng chạm vạch triệu phú đô la, chưa từng ăn nhậu (chỉ đi bar thâu đêm thôi) và nhớ nhớ quên quên đủ thứ như bác nhắc ở trển, nhà cháu có đôi nhời với bác mà mong bác đừng tịnh khẩu:
- Bác đặt tình huống quá lý tưởng khi bác đang ngồi trong salon ở Mỹ mà chưa đưa ra các tình huống bạn doanh nhân trẻ này sẽ phải đặt tự trọng và đạo đức kinh doanh vào đâu khi đối mặt với các vấn đề như công an, cơ quan thuế và các loại thanh tra sở ban ngành phiền nhiễu hàng ngày, cái này tiến sĩ kinh tế hình như không đảm bảo được và không dạy được.
- Bạn doanh nhân trẻ này giả sử có môt hình kinh doanh tuyệt vời sáng tạo thật, nhưng ngay tuần sau, tháng sau sẽ có bạn doanh nhân trẻ khác là con ông Y cháu bà Z cho ra mô hình kinh doanh y hệt của bạn nhưng chi phí, giá thành chỉ bằng 1/2 do có những ưu thế cạnh tranh đặc biệt mà không có một sách kinh tế trên thế giới nào từng nhắc đến thì bác tính sao?
- Hiện nay, ngay lúc này, ở Việt Nam nếu có phương án kinh doanh tốt và đi đúng đường thẳng không đi đường vòng xa xôi với ngân hàng thì lãi suất khoảng 18%.
Thời nào, nước nào cũng có Bill Gates, có Mark Zukenberg… có điều môi trường kinh doanh nó như nước, doanh nhân giỏi như cá con, ở môi trường nào thì mới sinh ra anh hùng hào kiệt được.
“Ở Việt Nam hàng ngày, cứ ra đường là chạm mặt đầy các Bill Gates phiên bản Việt Nam bác ạ, nhà cháu nghĩ họ mà viết blog chia sẻ kinh nghiệm kinh doanh chắc chắn hot hơn bác, có điều họ không viết vì họ không phải tiến sĩ kinh tế”, hoa hậu Thu Thủy chanh chua.



Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Kết thúc năm làm việc 2012

Hôm nay hoàn tất ngày làm việc cuối cùng của năm 2012 để nghỉ holiday.
Một năm đầy hỉ, nộ, ái, ố...Hạnh phúc vì lại được ở bên gia đình...Hài lòng với một năm đầy ý nghĩa...Hoạch định cho một năm mới đầy thách thức...
Search and you will find...(Hãy tìm kiếm và bạn sẽ tìm thấy...)


Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

Ngành tư vấn Việt Nam: Ngoại sang, nội hèn?


Nhiều người vẫn chưa có cái nhìn đúng về đội ngũ cũng như hoạt động của các công ty tư vấn Việt Nam.

Có thể nói, ngành tư vấn Việt Nam đã bắt đầu phát triển. Trong nước đã có nhiều công ty chuyên tư vấn về thương hiệu, chiến lược, quản trị... được hình thành.
Không những thế, nhiều công ty nước ngoài cũng đã thâm nhập thị trường. Tuy nhiên, do không đánh giá tốt về ngành tư vấn Việt Nam nên nhiều doanh nghiệp (DN) trong nước thường sử dụng nhà tư vấn nước ngoài.
Nhưng các DN này đã quên một điều là nhà tư vấn nước ngoài không thể thấu hiểu DN, văn hóa của các công ty trong nước bằng các nhà tư vấn Việt Nam. Vì vậy, khi nhận tư vấn họ phải thuê lại các công ty Việt Nam.
Nói theo cách của ngành xây dựng thì công ty nước ngoài là thầu chính, còn công ty trong nước là thầu phụ. Với cách làm này, các DN Việt Nam phải trả chi phí rất cao cho thương hiệu nước ngoài nhưng sản phẩm thực chất là do người Việt Nam làm.
Tôi cảm thấy buồn vì không phải chúng ta bị người nước ngoài kỳ thị, mà chính người Việt kỳ thị người Việt. Tôi đã từng nhận tư vấn cho nhiều công ty nước ngoài về xây dựng hệ thống quản trị công ty, nhưng với các DN trong nước thì lại khó tiếp cận.
Mới đây nhất, tôi đã tư vấn cho một tập đoàn đa quốc gia về xây dựng hệ thống quản trị hiệu quả công việc và mô hình năng lực. Dù tập đoàn này đã có mô hình quản trị hệ thống công ty nhưng họ vẫn mời tôi về tư vấn và điều chỉnh hệ thống đó.
Họ không ngại tôi là người Việt Nam, trong khi đó, với các DN Việt Nam thì điều đầu tiên họ đòi hỏi là phải có chuyên gia nước ngoài. Đó là một trong những khác biệt về quan điểm, cách nhìn nhận vấn đề của DN trong nước và nước ngoài. Điều này cho thấy hy vọng về chất lượng tư vấn vẫn còn rất cảm tính.
Tư vấn là một nghề, tư vấn không phải chỉ là nói suông. Tư vấn có vai trò hỗ trợ, giúp DN phát triển.
Một công ty tư vấn về chiến lược và quản trị tốt phải hội đủ hai yếu tố: có chuyên gia về học thuật chuyên nghiên cứu các mô hình về quản trị, chiến lược giỏi và phải có những người trải nghiệm thực tế. Nếu công ty tư vấn hội đủ cả hai yếu tố về nghiên cứu lẫn trải nghiệm thì đó là một công ty tư vấn tốt.
Trên thực tế, hiện nay nhân viên tư vấn Việt Nam phần nhiều rơi vào hai thái cực: hoặc chủ yếu làm công tác nghiên cứu, hoặc dựa vào trải nghiệm nhưng không có mô hình đào tạo. Khá hiếm các công ty tư vấn Việt Nam hội đủ hai yếu tố này.
Trong khi đó, các chuyên gia tư vấn nước ngoài hội đủ hai yếu tố trên nhưng lại thiếu về hiểu biết văn hóa, thích ứng với môi trường nên họ vẫn cần có chuyên gia Việt Nam hỗ trợ.
Thời gian vừa qua, nhiều công ty tư vấn nước ngoài đã thực hiện nhiều dự án tư vấn cho các công ty trong nước với khoản phí lớn. Chẳng hạn như McKinsey mới vào Việt Nam một thời gian ngắn nhưng đã thực hiện tái cấu trúc cho một số ngân hàng với kinh phí rất lớn.
Tất nhiên McKinsey là một tập đoàn lớn, nổi tiếng trên thế giới, nhưng những ngân hàng này có thể tiết giảm chi phí nếu thuê chuyên gia tư vấn trong nước. Nhiều người cho rằng chi phí cao thì chất lượng cũng cao.
Điều này chưa hẳn đúng. Theo tôi, các chuyên gia tư vấn trong nước cũng không thua gì chuyên gia nước ngoài. Vấn đề quan trọng là chọn đúng người tư vấn và sử dụng đúng năng lực của người tư vấn đó.
Thương hiệu cũng có vai trò nhất định trong tổ chức hệ thống, nhưng vấn đề cốt lõi vẫn là con người. Thực ra, rất nhiều chuyên gia tư vấn trong nước đã có những trải nghiệm khi làm việc ở nước ngoài và họ có mối quan hệ tốt với những chuyên gia các nước.
Hiện tại, chúng tôi quan hệ với nhiều công ty tư vấn chiến lược và quản trị ở nhiều nước và hoàn toàn có thể có những kết nối để cùng họ đồng hành. Không chỉ ở Global Elite Consulting Corporation, hiện có rất nhiều chuyên gia tư vấn trong nước đã có trải nghiệm từ các tập đoàn đa quốc gia.
Vì vậy, họ có cơ hội va chạm ở các nền văn hóa và công tác quản trị ở nhiều quốc gia trong khu vực nên trong tầm nhìn của họ có sự đổi mới và họ có năng lực để quay về hỗ trợ các DN Việt Nam.
Để ngành tư vấn phát triển hơn nữa, điều quan trọng đầu tiên là nên thay đổi quan điểm về tư vấn. Thứ hai là cần có một hiệp hội ngành nghề tư vấn để những chuyên gia tư vấn có thể trao đổi, học tập kinh nghiệm lẫn nhau và giúp cho ngành tư vấn Việt Nam phát triển.
Các DN nên yên tâm chọn lựa các công ty tư vấn trong nước vì Việt Nam vẫn có những nhà tư vấn giỏi, chuyên gia giỏi, vấn đề là phải tìm đúng người và phải có kỹ năng trong lựa chọn nhà tư vấn.

Hồng Nga - Báo Doanh Nhân Sài Gòn phỏng vấn
NGUYỄN ĐĂNG DUY NHẤT - Chủ tịch CMO Worldwide Việt Nam 

CEO Global Elite Consulting Corporation

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

Lý Quang Diệu - Nhà lãnh đạo kiệt xuất - Tấm gương sáng cho các CEO và lãnh đạo

Năm 1999, tôi có cơ hội sang công tác và học tập tại Singapore, "Memoirs of LEE KUAN YEW" là cuốn sách đầu tiên tôi mua tại Singapore. 13 năm trôi qua từ khi tôi đọc những trải nghiệm và đúc kết của ông nhưng nhân vật này vẫn là một tấm gương kiệt xuất mà tôi đang cố gắng phấn đấu noi theo. Nhân kỷ niệm sinh nhật lần thứ 88, xin chia sẻ với mọi người một bài viết và giới thiệu lại cuốn sách mà bất kỳ CEO hay lãnh đạo nào muốn thành công trên thế giới cần phải đọc và chiêm nghiệm...


Trả lời báo The Straits Times của Singapore hồi năm ngoái, ông nói về Ấn Độ, về Đài Loan, về Nam Triều Tiên; khi được hỏi về Việt Nam ông lắc đầu: «Nên quên đi, tôi đã nói hết với họ rồi, vô ích!”, rồi ông nói về Nhật Bản. 

Ông Lý Quang Diệu là một nhân vật đặc biệt ở châu Á. Ông được người dân nước ông coi là Cha đẻ của quốc gia Singapore độc lập và phồn vinh. Tháng 9 này, sinh nhật lần thứ 88 của ông được kỷ niệm trên khắp nước kết hợp với kỷ niệm lần thứ 47 ngày lập quốc. Báo chí quốc tế lại có dịp ca ngợi đất nước nhỏ bé này là con mãnh hổ thần kỳ nhất trong 4 con hổ châu Á gồm có Singapore, Hồng Kông, Đài Loan và Nam Triều Tiên.
Năm 1965, tổng sản lượng của Singapore đạt gần 1 tỷ đôla , tính theo đầu người là 516 đôla/năm; năm 2010, 2 con số này đã vọt lên thành 223 tỷ và 44.000 đôla – có nghĩa là tổng sản lượng tăng hơn 200 lần và thu nhập bình quân đầu người tăng hơn 80 lần so với 47 năm trước. Thật là một kỷ lục phi thường. Nhân dịp này báo chí Pháp, Anh nêu bật nếp sống thật sự giản dị, gương mẫu của ông Lý Quang Diệu – hay “Lão Lý”, theo cách gọi thân mật của người dân. Ông không đồng ý việc tạc tượng, trưng ảnh ông, đặt tên ông cho các công trình. Ông vẫn ở căn nhà nhỏ, đi xe hơi loại rẻ. Con trai ông, Lý Hiển Long, dù là thủ tướng đương nhiệm, và con gái ông, bác sỹ Lý Vĩnh Linh, cũng theo nếp sống như thế, không có biệt thự, nhà nghỉ riêng, không có xe cộ, trang sức gì khác người. Triết lý sống của cả gia đình ông là thế, không lập dị, không đua đòi, xem sự thanh bạch là một điều đương nhiên để được sống an vui, hạnh phúc. Điều quan trọng đối với ông là dân Singapore sống tốt, sống sạch, xã hội sạch, môi trường sạch, lương tâm sạch.
Nhân dịp này ông Lý Quang Diệu có một số ý kiến đáng chú ý. Ông cho rằng Trung Quốc dù phát triển liên tục nhưng chứa nhiều nguy cơ mang tính bi kịch, và rằng Ấn Độ là nước châu Á gây ấn tượng mạnh nhất về chất lượng phát triển bền vững.
Về Singapore, “Lão Lý” nhân danh Bộ trưởng – Cố vấn cho chính phủ, tỏ ý vui mừng thấy lý tưởng của ông đã được nhà nước kiên trì thực hiện suốt gần 50 năm nay. Bài học lớn nhất, theo ông, là coi trọng giá trị của con người , đồng thời ngăn chặn ảnh hưởng thái quá của đồng tiền trong chính trị. Ông hiểu sâu sắc đồng tiền vừa là nguồn hạnh phúc, vừa là động lực tha hoá xã hội. Lãnh đạo giỏi là người điều hòa được mối mâu thuẫn này.Ông Lý cho rằng trong xây dựng guồng máy cai trị và cải cách hành chính của nhà nước, vấn đề trung tâm là tuyển mộ được nhân tài có chất lượng cao nhất – ông gọi là nhân tài loại 1, tức là những người vừa có chuyên môn cao vừa có lối sống trong sạch. Thấp hơn một bậc là nhân tài loại 2, tức là những người sẽ làm suy yếu đất nước nếu được nắm giữ các chức vụ cao. Nếu chỉ là nhân tài vào loại 3 hay loại 4, nghĩa là tài kém đức suy thì sẽ mang lại tai họa cho đất nước. Ông cho rằng người lãnh đạo phải kiên quyết cảnh giác với thế lực đồng tiền trong chính trị, và rằng tệ mua quan bán tước và nạn bè phái là 2 tai họa lớn nhất cho một chế độ.
Ông Lý Quang Diệu từng sang Việt Nam nhiều lần, theo lời mời của chính quyền Việt Nam. Đó là chuyện của 15 năm trước, khi Việt Nam vừa được gia nhập WTO, mở ra một triển vọng lớn. Ông chân thành góp ý xây dựng, san sẻ kinh nghiệm quý. Nhưng ông đã nản lòng và thất vọng. Mấy năm nay ông lại càng thất vọng hơn. Trả lời báo The Straits Times của Singapore hồi năm ngoái, ông nói về Ấn Độ, về Đài Loan, về Nam Triều Tiên; khi được hỏi về Việt Nam ông lắc đầu: «Nên quên đi, tôi đã nói hết với họ rồi, vô ích!”, rồi ông nói về Nhật Bản.
Nhớ lại, ông Lý từng tâm sự với nguyên thủ tướng Võ Văn Kiệt và các nhà báo Việt Nam về đề tài chống tham nhũng 15 năm trước. Ông nói rất giản dị: hãy nâng lương cho viên chức đủ sống để không ai cần ăn cắp, luật pháp phải thật nghiêm để kẻ tham sợ không dám tham nhũng, đạo đức trong xã hội phải được truyền bá để mọi người khinh và hổ thẹn đối với tệ nạn xấu xa này.
Tóm lại là 3 không: không cần, không dám, không nỡ.
Ông Lý kể chuyện đã tăng quỹ lương cho viên chức ra sao, trừng trị tệ “phong bì”, “đưa tiền dưới bàn ăn”, “huê hồng”, “tặng phẩm, biếu xén, quà cáp, sinh nhật …» ra sao, và nhân tài loại 1 là thế nào, có lương thiện, trong sáng mới thật sự tài giỏi có ích.
Ông Lý nản lòng, không muốn nhắc đến Việt Nam nữa vì ông biết lời ông đã như nước đổ đầu vịt. Giá như người ta nghe lời ông, quyết liệt diệt tham nhũng như đã hứa, thì 20% ngân sách hàng năm đã không bị xà xẻo, chia chác cho đám tham quan ô lại nhiều vô kể và hàng tỷ đôla đã không bị lãng phí vì bất tài và tham nhũng. Nếu 20% ấy được dành cho quỹ tiền lương – như ông Lý khuyên – thì cục diện kinh tế-chính trị-xã hội Việt Nam đã khác hẳn.
Trái ngược với lời khuyên răn trên, suốt 15 năm qua, quốc nạn tham nhũng ở nước ta trầm trọng thêm gấp bội, vì mọi người đều thấy cần phải tham nhũng, không tham nhũng không sống nổi; dám tham nhũng vì đã có ô, có lọng, có khe hở luật pháp để chạy án; và không ai còn biết xấu hổ khi ăn bẩn và đút lót vì mọi người đều tham gia, ta không ăn và đút là dại, là ngu đần, là thiệt. Trên ăn thì dưới cũng ăn, trên múc thì dưới cũng múc. Tôi ăn, anh ăn, chúng ta cùng ăn dù là ăn bẩn, thế là hòa. Trước cảnh này, có một người rất buồn, rất nản, đó là « Lão Lý» Singapore, người từng hy vọng làm một cố vấn tốt, có ích cho nước bạn.
Trong dịp mừng ông Lý Quang Diệu 88 tuổi, báo chí Đông Nam Á lại có dịp nói về những nét đẹp của Singapore. Ở đây phố xá, vĩa hè công cộng sạch nhất thế giới. Ở đây nhà vệ sinh công cộng nhiều và cũng sạch nhất thế giới. Mọi nhân viên hành chính công cộng không những luôn luôn nhã nhặn, nở nụ cười mà còn tận tình đáp ứng quyền lợi người dân. Đi khắp nơi, hầu như không có chen lấn, khạc nhổ, móc túi, xin tiền. Con người tôn trọng yêu thương con người.
Singapore có thu nhập đầu người cao nhất Đông Nam Á, 44.000 đôla / năm, gấp hơn 40 lần mỗi người dân Việt Nam hiện nay, ấy vậy mà họ vẫn nghe theo “Lão Lý”. Đồng tiền là quý, là cần khi thu nhập chính đáng, nhưng phải luôn luôn cảnh giác; đồng tiền có thể tha hóa xã hội, tạo nên bất bình đẳng, cho nên cần luôn đặt giá trị con người và đạo lý làm người lên trên giá trị của đồng tiền. Từ đó đồng tiền sẽ là phương tiện, là công cụ quý của con người, phục vụ chứ không làm chủ con người. Chí lý thay!
Các bạn Singapore thường nói: “Chúng tôi quý ông già Lý, ‘Lão Lý’ của chúng tôi, vì ông không những là Cha đẻ của nước Singapore độc lập, ông còn là Kiến trúc sư của Singapore mới, phồn vinh, sạch sẽ từ trong ra ngoài, một xã hội hài hòa, ổn định, hòa bình, được bạn bè khắp nơi quý trọng, giữa một thế giới đang có nhiều hỗn loạn và khủng hoảng.
Quả thật “Lão Lý” là Nhân tài số 1, trong số Nhân tài loại 1 thời hiện đại của nước Singapore mới. Nhân dân Singapore tinh đời và hạnh phúc thật...

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

Giá trị đồng tiền

“Giá trị đồng tiền... là nó tạo sự tự do”
"Đạo đức và giá trị đồng tiền có thể cùng song hành không?"
"Bastards không có tiền vẫn là bastards
Bastards có nhiều tiền vẫn là bastards nhưng sự nguy hiểm gia tăng..."
"Hãy kiếm tiền bằng kinh tế tri thức và kinh tế hình ảnh, đó là cách để bạn gia tăng nhanh giá trị đồng tiền!" (NĐDN)
Alan Phan với đồng tiền


Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Doanh nhân và lời khuyên của cha - Chúc mừng 13/10/2012

"Mỗi ngày một lần con hãy dành lời khen tặng vài người. Mỗi năm con hãy chờ xem mặt trời mọc. Nhìn thẳng vào mặt mọi người nói lời “cảm ơn” càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng hay. Đối xử với mọi người như con được đối xử như thế, kết thân với những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ. Hãy giữ những điều bí mật, hãy biết can đảm đừng bao giờ lừa gạt ai, đừng tự dối lòng mình. Hãy học cách lắng nghe. Đừng làm ai mất hy vọng. Đừng hành động khi con đang giận dữ, phải giữ tư thế đàng hoàng. Muốn đến một nơi nào đó thì phải luôn có mục đích và tự tin rồi hãy đi. Hãy sẵn sàng thua một trận đánh để thắng một trận chiến. Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách, cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất. Khi gặp một hành động khó khăn, con hãy thực hiện như không thể thất bại. Hãy học cách trả lời “không” một cách dứt khoát. Đừng mong cuộc đời đối xử sòng phẳng với con. Đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ. Hãy mạnh dạn trong cuộc sống. Hãy tiếc những điều chưa làm được chứ đừng tiếc những điều đã làm xong. Đừng tập thói quen trì hoãn công việc, hãy làm ngay nhưng điều gì cần làm đúng lúc phải làm."